【qí yī 】
【其一】
zhēng róng chì yún xī ,rì jiǎo xià píng dì ⑴。峥嵘赤云西,日脚下平地⑴。
chái mén niǎo què zào ,guī kè qiān lǐ zhì ⑵。柴门鸟雀噪,归客千里至⑵。
qī nú guài wǒ zài ,jīng dìng hái shì lèi ⑶。妻孥怪我在,惊定还拭泪⑶。
shì luàn zāo piāo dàng ,shēng hái ǒu rán suí ⑷!世乱遭飘荡,生还偶然遂⑷!
lín rén mǎn qiáng tóu ,gǎn tàn yì xū xī ⑸。邻人满墙头,感叹亦歔欷⑸。
yè lán gèng bǐng zhú ,xiàng duì rú mèng mèi ⑹。夜阑更秉烛,相对如梦寐⑹。
【qí èr 】【其二】
wǎn suì pò tōu shēng ,hái jiā shǎo huān qù ⑺。晚岁迫偷生,还家少欢趣⑺。
jiāo ér bú lí xī :wèi wǒ fù què qù ⑻。娇儿不离膝:畏我复却去⑻。
yì xī hǎo zhuī liáng ,gù rào chí biān shù ⑼。忆昔好追凉,故绕池边树⑼。
xiāo xiāo běi fēng jìn ,fǔ shì jiān bǎi lǜ ⑽。萧萧北风劲,抚事煎百虑⑽。
lài zhī hé shǔ shōu ,yǐ jiào zāo chuáng zhù ⑾。赖知禾黍收,已觉糟床注⑾。
rú jīn zú zhēn zhuó ,qiě yòng wèi chí mù ⑿。如今足斟酌,且用慰迟暮⑿。
【qí sān 】【其三】
qún jī zhèng luàn jiào ,kè zhì jī dòu zhēng 。群鸡正乱叫,客至鸡斗争。
qū jī shàng shù mù ,shǐ wén kòu chái jīng ⒀。驱鸡上树木,始闻叩柴荆⒀。
fù lǎo sì wǔ rén ,wèn wǒ jiǔ yuǎn háng ⒁。父老四五人,问我久远行⒁。
shǒu zhōng gè yǒu xié ,qīng kē zhuó fù qīng ⒂。手中各有携,倾榼浊复清⒂。
mò cí jiǔ wèi báo ⒃,shǔ (shǔ)dì wú rén gēng 。莫辞酒味薄⒃,黍(shǔ)地无人耕。
bīng gē jì wèi xī ⒄,ér tóng jìn dōng zhēng 。兵戈既未息⒄,儿童尽东征。
qǐng wéi fù lǎo gē ⒅,jiān nán kuì shēn qíng ⒆。请为父老歌⒅,艰难愧深情⒆。
gē bà yǎng tiān tàn ⒇,sì zuò lèi zòng héng 。歌罢仰天叹⒇,四座泪纵横。